CHỈ CÓ THỂ LÀ MẸ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu
Mẹ về để nấu cơm chiều
Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng
Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.
BÀI THƠ: MẸ TÔI
Tác giả: Lộc Tịnh
Lau nước mắt vì con lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc,
Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình.
Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,
Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.
Thiên thu sống không rời tay mẹ,
Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.
Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền,
Vần thơ dang dở con xin tặng người.
- Vợ chồng ở TP.HCM, về Lâm Đồng dựng căn nhà vườn giữa lưng chừng núi
- Quảng Bình: Cả xã đổi đời nhờ nuôi cá ‘đầu bẹp, lưng đen’, thu 250 tỷ đồng/năm
- Ông Đặng Lê Nguyên Vũ tự lái gần 700km Đắk Lắk – TP.HCM bằng bán tải 4 tỷ: ‘Không mệt vì xe chạy rất êm’
- Mercedes-Benz G63 AMG 6×6 của đại gia Việt bất ngờ được rao bán, giá không rẻ dù mang biển Lào
- Thực trạng mua ô tô cuối tuần mới đi nhưng cả tuần tìm chỗ gửi