Chứng kiến căn nhà tôi mua 10 năm trước tăng từ 1,9 tỷ lên 13 tỷ, ai cũng xuýt xoa, riêng tôi thấy buồn vì bất công với người nghèo.
Đọc bài viết “Tài sản 12,5 tỷ đồng sau khi mua nhà thứ hai”, tôi cũng muốn chia sẻ về câu chuyện của mình. Bản thân tôi cũng là người mua một căn nhà trị giá 1,9 tỷ cách đây 10 năm và giờ giá trị của nó là 13 tỷ đồng. Ai biết việc này cũng xuýt xoa, bảo tôi may mắn hoặc có tầm nhìn xa này kia. Chỉ có tôi là chẳng thấy vậy.
Với tôi, giá trị của 13 tỷ đồng bây giờ so với 10 năm trước cũng chỉ ngang 3 tỷ. Nhà đất bây giờ ở đâu cũng đắt đỏ lên nhiều lần, chi phí sinh hoạt lại quá cao. Người ta cứ mặc sức “thổi giá” nhà đất, phân lô bán nền, phá vỡ cảnh quan thiên nhiên ở khắp nơi trên cả nước. Hệ quả là nhiều người làm cả đời cũng không thể mua nổi một căn nhà nhỏ để an cư.
Đến những nơi phân lô bán nền, tôi chỉ thấy cọc cắm nham nhở trên đất, chứ chẳng thấy căn nhà nào. Người giàu mua để đó rồi “lướt sóng”, buôn đi bán lại ăn chênh lệch, làm cho người thực sự có nhu cầu mua “tấc đất cắm dùi” cũng chỉ còn biết lắc đầu ngao ngán vì vượt quá khả năng.
Những người làm giàu “ăn xổi” vì đất cát, dù không phải tất cả, nhưng phần lớn đều thích phô trương, ồn ào. Người ta lắm tiền, giàu lên từ đất nên vật chất ngày càng rẻ rúng, mua sắm dùng chưa cũ đã vứt, tạo ra đầy rác thải, ô nhiễm môi trường. Mang tiếng là giàu lên, nhưng lại phải ở trong một môi trường độc hại, ngột ngạt, đắt đỏ như thế, thì thử hỏi có thật sự sướng không?
Nghe tài sản tiền tỷ thì có vẻ to, những tôi thấy quy đổi ra cũng có 500 nghìn đôla chứ chẳng đáng bao nhiêu.
Nhiều lúc, tôi cũng có suy nghĩ muốn bán quách căn nhà hiện giờ đi để lấy tiền làm từ thiện, hỗ trợ chăm sóc chó, mèo bị bỏ rơi. Nhưng khổ nỗi, người ta vạch ra cái dự án rồi treo lửng lơ ở đó suốt 5 năm nay. Nhà tôi là villa kiểu Mỹ, có sân vườn, nếu chuẩn theo dự án sẽ ra mặt đường, trị giá sẽ lên khoảng 25 tỷ đồng. Thế nhưng vì chưa biết dự án cụ thể ra sao nên người mua cũng sợ, thành ra họ ngại trả giá.
Giờ nếu họ làm dự án, tôi sẽ mất khoảnh sân trước. Nhà đang yên tĩnh tự nhiên phải ra mặt đường. Nên tôi đành đợi họ gỡ dự án hoặc làm dự án đó cho xong xuôi thì mới bán được. May mắn là nhà tôi rất xinh, sân vườn bao quanh, cây cối xanh rì nên tôi cũng rất thoải mái khi sống ở đây. Tôi cũng sống bình thản, tiết kiệm như bao người, chẳng nợ nần ai hoặc buôn bán gì to tát, nên chẳng có áp lực tiền bạc gì mà phải sốt sắng bán nhà.
Tuy nhiên, vợ chồng tôi đã tự hứa với nhau là về sau nếu bán được nhà, chúng tôi cũng sẽ không bao giờ đầu tư vào đất cát nữa. Tôi thấy việc buôn đi bán lại, đẩy giá đất, đẩy những người lao động chân chính vào cảnh làm quần quật cả đời cũng không thể mua nổi căn nhà chui ra chui vào, quả thực là bất nhẫn. Càng nhìn tôi càng thấy bất công chênh lệch lớn dần lên, thật đáng buồn.
- Cha mẹ sống, còn nơi để mà về, cha mẹ đi, lối về cũng mất
- Bình Định: Nuôi vỗ thứ cá chép ăn thịt giòn sần sật như tràng lợn, bán giá cao gấp 3 lần vẫn đầy người hỏi mua
- Hà Tĩnh: Nuôi loài cá háu ăn, anh nông dân thu lãi lớn
- Hà Nội: Công trường thi công cầu vượt chữ C đầy ngổn ngang
- Cha mẹ đừng ngại cho trẻ nghịch bẩn. Trẻ sẽ thu được 5 lợi ích tuyệt này khi nghịch bẩn